NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 225

Quyển ba. GIÔNƠX – 1930

1

Ánh đèn của thành phố Lox Angiơlex đã hiện ra trước cánh phải máy

bay. Tôi ngoảnh sang Băz ngồi bên cạnh. “Ta sắp tới nhà rồi!”.

Bộ mặt có cái mũi tẹt và hếch của anh chàng rãn ra trong một nụ cười.

Anh ta nhìn đồng hồ. “Tớ nghĩ chúng mình đã lập được một kỷ lục đấy!”.

- Vất mẹ cái kỷ lục ấy đi! – Tôi đáp – Tớ cần nhất là được hợp đồng chở

thư ấy.

Băz gật đầu. “Giờ thì chắc chắn như đinh đóng cột là ký được nó rồi:.

Anh chàng cúi người tới, vuốt ve cái bảng điều khiển. “Em bé này đã đảm
bảo cho bọn ta”.

Tôi lượn một vòng rộng trên thành phố, nhằm hướng Bơbank, Nếu

chúng tôi giành được cái hợp đồng chở thư tín, từ Chicago tớ Lox
Angiơlex, thì chẳng bao lâu công ty Intơ- Continentơn sẽ có mạng lưới kín
nước Mỹ. Bước tiếp sau đây nữa là từ Chicagô sang phía đông Niu Yooc.

- Tớ đọc báo thấy nói cánh hãng Pho đã đặt ba động cơ để có thể chở tới

ba mươi hai người. – Băz nói.

- Khi nào thì cái của đó xong?

- Hai, ba năm gì đó. – Băz đáp. – Đó là bước sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.