NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 287

- Ví dụ, - ông ta đáp nhanh, - tôi sẽ không bắt đầu bộ phim chừng nào

chưa thử tiếng của tất cả mọi người.

- Đấy là một cái tôi đã học được rồi. Tôi muốn có một vì dụ về cái chưa

biết cơ.

Ông ta giơ tay ra phía sau lấy cái bản thảo bộc bìa xanh. “Nếu Raina xuất

hiện trên màn ảnh như cái cảnh quay thử, ta có thể thay đổi một đôi chút ở
trong này và đỡ tốn đi được bốn trăm ngàn”.

- Bằng cách nào?

- Bằng cách dựng thêm chuyện cho cô ấy và tập trung nhiều vào đoạn ở

Niu Olind. Như thế sẽ đỡ đi dăm tuần ngoại cảnh và chưa có ai dám chắc
cái ba cái micro ra ngoài trời thì sẽ tốt đến mức nào.

Tôi với lấy một điếu thuốc lá. “Nếu ta làm thế”, tôi chậm rãi nói, “thì

Nêvađa sẽ ra sao? Phần của anh ấy sẽ bị giảm xuống”.

Đan nhìn thẳng vào mắt tôi một cách vững vàng. “Nêvađa không phải là

việc của tôi nữa. Anh ta đã thuộc hãng M.C.A. Tôi giờ làm cho anh và cho
rằng tất cả tình cảm của anh dùng cho bộ phim này anh đã sử dụng hết rồi.
Phim ảnh cũng giống như bất kỳ một ngành làm ăn nào khác. Điều quan
trọng là phải ra tiền.”

Tôi rít mẩu thuốc, nhấp thêm một ngụm cà phê. Đây là lần đầu tiên kể từ

khi Raina gọi điện cho tôi, tôi lại trở về trạng thái bình thường. Trong một
khoảng thời gian, em đã làm cho tôi xoay tít mù như một con quay, không
biết mình đang sang phải hay sang trái. Giờ thì tôi đã cảm tháy khác. “Ông
định đề nghị với tôi như thế nào?”

- Không lương. Chỉ mười phần trăm của công ty và ngân khoản chi phí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.