NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 299

Tôi không phải chờ câu trả lời lâu. Ngay sau đó, Raina bước vào văn

phòng cùng với Ilenơ Gala. Em cố tình để cái áo choàng rơi tuột xuống nền
nhà và đứng sững ở đó, trong bộ đồ ngủ đã được chữa.

- Đi đến chỗ ông Cođơ đi. – Cô họa sĩ bảo.

Từ từ, em tiến đến chỗ tôi. Tôi không thể rời mắt khỏi em được nữa. Mắt

em lạnh lùng, đầy tính toán. Cô gái ranh ma này luôn luôn biết được rất rõ
cái ấn tượng mình gây ra cho tôi. Em chực quay đi. “Thêm một điều nữa cô
Gala ạ”, tôi thốt lên, “mai khi ta quay, tôi muốn cô ấy phải mặc áo choàng
ngủ màu đen, thay cái màu trắng kia. Tôi muốn mọi người biết rằng cô ấy
là một con nhà thổ, chứ không phải là một cô dâu trinh tân gì”.

- Thưa ông Cođơ, vâng ạ. – Ilenơ tiến tới bàn tôi, mắt sáng ngời. – Tôi

chắc chắn rằng chúng ta đã tạo ra được một mốt mới với cô Malovi đấy ạ.
Nếu tôi không hoàn toàn nhầm thì khi bộ phim này được chiếu ra, tất cả
đàn bà trên thế giới sẽ cố bắt chước mốt của cô ấy!

Tôi mỉm cười với cô họa sĩ: “Ta không tạo ra mốt gì đâu cô Gala ạ. Đàn

bà trông giống như đàn bà đã từ rất lâu, trước cả khi tôi và cô được sinh ra
trên đời này cơ”.

Cô ta gật đầu, đi ra. Tôi nhìn quanh gian phòng. Cuộc họp đã tan, mọi

người nhấc cặp chân cứng đờ đứng dậy. Nêvađa đi ra sau cùng, tôi gọi anh.

Anh quay lại chỗ bàn tôi. Tôi quay sang nhìn cô thư ký. Cô ta vẫn ngồi

đó, cuốn sổ dày cộp chi chít những câu tốc ký. “Cô ghi gì vậy?”, tôi hỏi.

- Số phút của cuộc họp ạ.

- Để làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.