NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 318

Moly cúi xuống nhìn cô bé. “Xuỵt, khẽ chứ bé!”. Cô nói nhanh, mắt lại

âng ậng nước. “Ăn hết kem đi”.

Raina giương mắt tròn xoe, tư lự nhìn cô và đưa thìa lên miệng. Cô bé

không hiểu tại sao cứ nói tới mình là các cô lại rơm rớm nước mắt. Đĩa
kem vani nhà làm, ăn lạnh toát và ngọt lừ. Cô bé lại xúc một thìa đầy nữa.

- Tôi vừa nói chuyện với ông chủ xong.- Pitơ nói- ông bảo được khi tôi

xin phép để cô ấy ở trong phòng tôi, qua cái chuồng ngựa kia. Và cha
Nolon đã nói ta có thể chôn cô ấy ở nghĩa trang nhà thờ Xênt Thômơx.

- Nhưng làm thế sao được!- Moly thốt lên. – Khi chúng ta thậm chí cũng

không biết chị ấy có đi đạo Thiên Chúa không. Ba năm vừa rồi kể từ khi
đến đây, chị ấy có lần nào đi lễ đâu!

- Thế thì khác gì hả?- Pitơ bực tức hỏi lại, - Cô ấy đã không xưng tội với

cha Nolon rồi sao? Cô ấy đã không chịu lời cầu nguyện cuối cùng của Cha
ư? Không hôn hình Thánh rồi sao? Cha Nolon đã mãn nguyện rằng cô ấy
đã trở thành người có đạo.

Mary, cô hầu phòng tầng dưới, nhiều tuổi nhất trong số ba cô gái, gật đầu

đồng tình. “Tôi nghĩ rằng cha Nolon đúng đấy. Có thể cô ấy đã làm một cái
gì đó nên sợ không dám đi lễ. Nhưng có điều quan trọng nhất là cuối cùng
cô ấy đã trở lại với Chúa”.

Pitơ gật đầu, nhấn mạnh. “Thế là xong rồi nhé”. Ra đến cửa, bác đứng

dừng lại, nhìn họ. “Moly, đem con bé đi ngủ cùng cô tối nay nhớ. Tôi
xuống quán rượu kếm mấy cậu đưa cô ấy ra phòng đêm nay. Cha Nolon nói
là sẽ bảo ông Colind tới thu xếp việc chôn cất tẩm liệm cho cô ấy. Cha nói
với tôi rằng nhà thờ sẽ trả tiền”.

- Ôi, Cha nhân đức quá!- Mary thốt lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.