NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 320

- Anh ấy bị chết đuối khi tàu đắm. Anh ấy và cháu bé không hề biết mặt

nhau.- Chị cúi nhìn xuống nền nhà hồi lâu.- Thưa bà, chúng tôi có con
muộn. Người Phần Lan chúng tôi lấy nhau không sớm, chúng tôi chờ cho
đến khi nào đủ điều kiện mới lấy nhau. Tôi đã cố sống dựa vào số tiền dành
dụm của chúng tôi càng lâu càng tốt để nuôi dạy cháu. Giờ thì tôi phải đi
làm rồi.

Bà Malovi lưỡng lự. Một đứa trẻ hai tuổi có khi sẽ trở nên một điều khó

chịu trong nhà.

- Thưa bà, Raina sẽ không làm phiền gì đâu ạ. Cháu rất ngoan và ít lời.

Cháu có thể ngủ ở phòng tôi và tôi xin sẵn sàng để bà tính trừ lương tôi về
khoản ăn ở của cháu ạ.

Bà Malovi đã từng rất muốn có một đứa con gái. Nhưng sau khi Lađi ra

đời, bác sĩ đã bảo với bà là sẽ không còn một đứa trẻ nào nữa. Thật là tốt
nếu để Lađi có bạn chơi. Nó bắt đầu hòan tòan sinh hư rồi.

Bà đột nhiên mỉm cười. “Sẽ không có gì trừ tiền công của bà đâu, bà

Oxtelag ạ. Xét cho cùng, một cháu bé gái thì ăn được bao nhiêu?’.

Từ đấy đến nay đã gần ba năm. Và mẹ của Raina đã nói đúng. Raina

không hề gây ra phiền phúc gì cả.

- Mẹ, cái gì sẽ đến với Raina à?- Moly thì thào.

Bà Malovi quay sang cô hầu gái. “Tôi chưa rõ”. Lần đầu tiên bà mới

nghĩ đến việc đó. “Mai ông Malovi sẽ vào thành phố hỏi thăm về họ hàng
của chị ấy xem sao”.

Cô hầu gái lắc đầu. “Dạ, ông chả tìm ra được ai đâu, mẹ ạ”. Cô nói chắc

chắn. “Con thường nghe thấy ông nói rằng chị ấy chả có gia đình gì cả”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.