NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 32

dầu dãi ngòai trời. Bọn họ đi đứng như đàn ông, thậm chí cưỡi ngựa như
đàn ông. Cái lúc duy nhất ta có thể chắc rằng họ khác ta là buổi tối. Khi họ
mặc váy chứ không phải mặc quần bò Lêvi, bởi vì ngay cả ở bể bơi, theo
mốt đang thịnh hành, trông họ cũng như đàn ông, ngực lép và mông hẹp.

Nhưng Raina là con gái. Không thể nào nhầm được. Nhất là khi trong bộ

quần áo tắm, như cái lần đầu tiên tôi thấy em. Em người dây, phải, và vai
rộng, có lẽ hơi quá rộng đối với đàn bàn. Nhưng ngực em to và đầy đặn,
rắn chắc nhô lên khỏi cái áo chẽn lụa ngược với mốt bấy giờ. Nhìn chúng,
miệng ta không khỏi cảm thấy như được nếm vị ngọt ngào như mật, như
sữa của chúng. Chúng nằm thỏai mái trên một khung ngực cao, vuốt xuôi
xuống thành một cái eo hẹp rồi lại tỏa ra thành cặp hông và mông thon thả
nhưng tròn.

Mái tóc em màu vàng nhạt, để dài và buộc chặt ở sau đầu – lại ngược với

mốt bấy giờ. Lông mày cao, cặp mắt to, cách xa nhau và hơi xếch; màu
xanh của chúng phản chiếu lại cái ánh lửa nóng bỏng bên trong, được giấu
sau một bề ngòai lạnh lung. Mũi em thẳng và không mỏng quá – dấu vế của
nguồn gốc Phần Lan của em. Miệng em rộng – không phải rộng rãi một
cách hào phóng, vì môi em chưa đủ dầy. Đó là một cái miệng biết kìm giữ
nụ cười, trên cái cằm thon, quả quyết.

Em đã qua những trường tư thục Thụy sĩ, ít phá lên cười và rất ý tứ giữ

gìn. Sau hai ngày, em đã làm tôi thẫn thờ hết cả hồn. Giọng của em dịu
dàng, trầm, phảng phất vẻ nước ngoài lơ lớ, nghe cứ ngân lên trong tai.

Và mười ngày sau, trong buổi khiêu vũ tối thứ bảy ở câu lạc bộ, tôi lần

đầu tiên nhận thấy mình muốn có em như thế nào. Chúng tôi nhảy một điệu
van chậm chạp và chặt chẽ. Đèn trong phòng xanh tối mờ mờ. Đột nhiên
em bước hụt nửa bước. Em ngẩng lên nhìn tôi, mỉm cái nụ cười chậm chạp
ấy của em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.