NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 323

dầu cam vào bình pha. Lúc này, nước đá đã được mang tới, để trên cái bàn
cạnh ông. Ông bỏ nó đầy lên đến tận miệng cái bình pha rượu. Ông cẩn
thận đậy nắp bình lại rồi lắc nó liên hồi.

Cuối cùng, rượu đã đủ lạnh. Ông vặn nắp bình ra, khẽ khàng đổ nó vào

cốc. cái bình cạn. Ông thả vào mỗi cốc một quả ôliu, rồi bước lùi lại, hài
lòng đứng nhìn. Cái cốc đầy ắp đến tận miệng- thêm một giọt nữa là sẽ
tràn, thiếu một giọt nữa thì chưa đầy.

Giơronđin Malovi đưa cốc của mình lên miệng. Bà chun mũi tỏ ý tán

thưởng. “Ngon quá!”.

- Cảm ơn em!- Ông đáp, nâng cốc của mình lên,- Chúc em khỏe, em yêu

ạ.

Ông từ từ hạ cốc xuống, mơ màng nhìn vợ. Có lẽ người ta nói đúng –

đàn bà rực rỡ nhất vào thời kỳ họ bắt đầu hơi già đi, và lòng say mê của họ
tăng lên. Ông nhẩm tính rất nhanh. Năm nay ông ba mươi tư, như vậy
Giơronđin là ba mốt. Họ lấy nhau được bảy năm rồi. Và trừ thời gian trăng
mật, cuộc đời họ diễn ra đều đều phẳng lặng. Thế mà bây giờ, hai lần trong
chưa đầy một tuần. Có lẽ người ta nói đúng.

Nếu đúng vậy, ông thấy không sao cả. Ông yêu vợ. Đấy chính là lý do

khiến ông xuống ở ngôi nhà dưới phố Nam. Để tránh cho bà cảm thấy khổ
sở vì nom thấy ông nhiều quá mức cần thiết. Ông lại nâng cốc của mình
lên.

- Hôm nay anh đã tìm thấy gì về gia đình của Bectha chưa?

Harixơn Malori lắc đầu. “Không có gia đình ở đâu cả. Có lẽ là ở Châu

Âu. Nhưng ta thậm chí cũng không biết chị ta từ thành phố nào đến nữa”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.