NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 331

- Vâng, được ạ.- Giọng trẻ con lanh lảnh thỉnh thoảng lại loáng thoáng

vọng lại chỗ họ.- Ta cần phải làm một cái gì đó với Raina,- Bà tư lự thốt
lên.

- Raina ư? Raina làm sao?- Ông hỏi lại.

Bà quay sang ông, “Anh không để ý thật ư? Con bé con của chúng ta đã

lớn lên rồi!”.

Ông hắng giọng. “Hư…ừm… Ờ nhỉ. Nhưng dù sao nó vẫn là một đứa

trẻ!”

Bà mỉm cười. Người ta nói về các ông bố đúng thật. Họ nói nhiều về con

giai của họ nhưng lại thầm thích thú về con gái mình. “Năm ngoái, nó đã
trở thành con gái rồi”, bà nói.

Mặt ông đỏ ửng lên. Ông cúi xuống tờ báo. Thực ra ông đã mơ hồ cảm

thấy điều đó, nhưng đây là lần đầu tiên họ nói tới nó một cách công khai
như vậy. Ông nhìn ra phía bãi biển, cố tìm Raina trong các đám đông đang
la thét ầm ĩ, té nước tung tóe lên. “Em có nghĩ là ta nên gọi nó về không?
Nó ở chỗ nước sâu, xa bờ thế kia nguy hiểm quá.”

Bà mỉm cười với ông. Tội nghiệp cho cái anh này. Bà có thể đọc được ý

nghĩ của ông như một cuốn sách. Không phải là ông sợ nước, mà là ngại
đám con trai kia. Bà lắc đầu… “ Không sao đâu. Nó ở đó hoàn toàn yên ổn.
Con bé bơi như cá ấy.”

Ông ngượng ngập liếc nhìn bà. “Em có nghĩ rằng em nên nói chuyện với

nó chăng? Có thể giải thích một đôi điều với con bé. Như anh đã làm với
Lađi hai năm về trước ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.