NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 333

Ông bóp nhẹ tay bà. “Thế thì hay lắm!”.

- Moly có thể trông nom bọn trẻ được. Và mai trước khi về, em sẽ có đủ

thời gian mua sắm đôi chút.

Ông nhìn bà và nhoẻn cười. “Anh đồng ý với em đấy”. Ông cất giọng

trang trọng giễu giễu: “Cái căn nhà nhỏ ở đây đã hơi nhiều người rồi. Tôi
sẽ gọi điện cho khách sạn, bảo họ chuẩn bị một bình đầy rượu Mactini, sẵn
sàng đợi tôi và bà tới!”.

Bà buông tay ông ra. “Ôi, cái đồ phóng đãng nhà anh!” Bà thốt lên, và

bật cười.

Raina sải tay bơi rất thoải mái, gọn gàng, mắt dán vào cái bè lặn nằm quá

ở phía ngoài những lượn sóng cồn. Lađi chắc đang ở đó cùng ông bạn của
anh ấy Tony Ranđơn. Cô nhô lên khỏi mặt nước gần như ngay phía dưới
chân họ. Hai cậu con trai đang nằm dài, ngửa mặt lên trời, nghe thấy tiếng
chân Raina leo lên thang liền ngồi bật dậy.

Mặt Lađi cau có, khó chịu vì sự đột nhập của cô bé vào cái chốn riêng

của các chú. “Tại sao mày không ở trong kia với bọn con gái hả?”.

- Anh ra đây được thì em cũng có quyền ra đây được chứ! – Raina đối

đáp lại sau khi đã lấy lại được hơi thở, tay vuốt thẳng hai cái móc vai của
bộ áo tắm đã quá chật đối với mình.

- Ồ, cứ việc thôi. – Tony nói, ngước nhìn lên. - Cứ để cho nó ở đây cũng

được.

Raina thoáng liếc nhìn chú ta bằng đuôi mắt và phát hiện ra rằng chú

chàng đang chằm chằm nhìn vào hai vú lộ ra đến một nửa của mình. Chính
vào đúng cái giây đó, cô bé đã trở thành một người đàn bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.