NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 361

Mẹ chú bàng hoàng thốt lên: “Ồ kìa, Lađi, con đang khóc kìa!”

Và thế là các đập ngăn bị vỡ, từng con nức nở cuộn lên trong ngực chú.

Chú cảm thấy mẹ chú đưa tay kéo đầu chú lại gần, áp lên ngực bà, như bà
thường làm khi chú còn nhỏ. “Sao thế Lađi? Chuyện gì xấu đã xảy ra thế
hở con?” Bà khẽ khàng hỏi.

- Không ạ, không – Chú há miệng, cố ngăn lại những giọt nước mắt. –

Không có gì đâu ạ.

Bà dịu dàng vuốt ve mái tóc chú. “Chắc là đã có chuyện không hay rồi”.

Bà nói nhẹ nhàng. “Mẹ biết. Con cứ nói cho mẹ nghe đi. Dù có thế nào, con
cứ nói cho mẹ nghe đi. Mẹ sẽ thông cảm và cố tìm cách giúp con mà”.

- Mẹ không thể làm gì được đâu. – Chú kêu lên. – Không ai còn có thể

làm gì được nữa đâu.

- Cứ thử nói với mẹ rồi xem.

Chú lặng thinh, mắt chăm chú nhìn vào mặt bà, cố tìm kiếm một cái gì

đó mà bà còn chưa hiểu. Một ánh sợ hãi vụt xuất hiện trong mắt bà. “Có
liên quan đến…Có chuyện gì với Raina ư?”

Ngay lập tức, các bắp thịt trên mặt chú dường như tan vụt đi hết. “Vâng,

vâng ạ”. Chú nức nở. “Raina sắp có con. Con của con, mẹ ạ!” Môi mím
chặt, chú nói thêm. “Con đã cưỡng bức em nó. Nó sắp có con của con!”

- Trời, không, không phải thế!

- Đúng thế, mẹ ạ! – Mắt chú đột nhiên rắn đanh lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.