NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 376

Magrit nhìn cô bé. “Bây giờ vì ta đã thật sự lên đường rồi, chị nghĩ rằng

ta nên vứt béng những nghi thức, hình thức đi. Từ nay em cứ gọi chị là Pêgi
cho thân”. Cô đứng dậy. “Em muốn tắm trước không Raina?”.

Raina lắc đầu. “Thưa cô Brađlây, không ạ. Cô thấy thích thì xin cô cứ

tắm trước đi ạ”.

Magrit lắc đầu, mỉm cười: “Pêgi chứ!”.

-À vâng, chị Pêgi.

-Như thế tốt hơn. –Magrit đáp.

Cô ngẩng lên nhìn Raina vừa bước ra khỏi buồng tắm vừa thắt dãy dây

lưng của áo chòang. Mớ tóc dài vàng óng của cô bé rủ xõa xuống vai, nom
trắng ra như bạc trên nền da nâu rám nắng. Có tiếng gõ khẽ ở cửa. Raina
ngỡ ngàng nhìn cô, dò hỏi.

-Chị đã gọi rượu seri.- Cô giải thích.- Nó sẽ làm em ăn ngon miệng ngày

đầu tiên trên biển. Chị phát hiện ra là nó giúp ta đỡ say sóng.

Cô đỡ lấy cái khay từ người bồi phòng, đưa một cốc cho Raina. “Chúc

mừng nhé!” Cô mỉm cười chậm rãi hớp một ngụm rượu nhỏ.

-Tuyệt quá.- Raina nói.

-Chị rất vui là em thích nó.

Raina đặt cốc rượu xuống. “Em sẽ mặc cái áo xanh mới của em tối nay

chứ ạ?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.