NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 388

Cô ngoảnh đầu, nhìn ra đường. Không gian phảng phất cái mùi tháng

Năm mà chỉ riêng Pari mới có. Những người lái xe vận tảu đã mặc áo sơmi
mỏng, và đàn bà, từ lâu đã trút bỏ những áo khoác mùa đông màu đen và
xám nâu của mình.

- Em chưa trả lời tôi đấy. – Ông nhắc.

Cô ngoảnh lại, đúng lúc ấy anh bồi bưng rượu tới. “Em đang hưởng vui”,

cô nhấc cốc rượu của mình lên.

- Em không chắc chắn ư? – Ông gặng.

Cô bất giác mỉm cười. “Tất nhiên là em chắc chứ ạ”.

Ông nâng cốc. “À votre santé

[27]

”.

- Chúc sức khỏe, - cô lặp lại.

Ông đặt cốc của mình xuống. “Thế còn bạn em? Cô ta thì sao?”

- Pêgi cũng vậy. – Cô trả lời như máy. Cô nhìn ông một cách vững vàng.

– Pêgi rất tốt với em. Em không hiểu rõ nếu không có chị ấy thì em sẽ xoay
sở ra sao.

- Làm sao em biết được hả. – Ông nói nhanh. – Em chưa hề thử bao giờ.

Em có thể làm được rất nhiều cái. Em trẻ, em đẹp. Em có thể lấy chồng, có
thể có con, thậm chí em có thể…

- … Làm tình nhân của anh được. – Cô mỉm cười , nói chen vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.