NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 392

trẻ như đám bò đực ấy, chúng chỉ nghĩ đến bản thân thôi. Trong chuyện này
thì em nghĩ đúng. Nhưng cũng đừng vì thế mà nghĩ rằng chỉ có đàn bà là
người biết ái ân. Còn có những người đàn ông nữa, những người hiểu biết
thế nào là nhạy cảm, tế nhị”.

- Như anh ấy à? – Cô châm biếm hỏi.

- Như tôi. Vậy em nghĩ rằng tôi gặp em tái hồi thế này là chỉ vì tôi có

một mối quan tâm thuần túy tinh thần đối với em thôi sao?

Cô phá lên cười. “Ít nhất thì anh cũng là người thành thật”.

- Tôi là một người luôn vô cùng tin tưởng vào sự thật.

Mấy tháng sau, một chiều mưa; cô tới căn hộ của ông và mọi điều đúng

như ông nói. Ông âu yếm và dịu dàng. Cô không hề thấy đau đớn bị chà
đạp. Suốt trong những phút giây ấy, cô cảm thấy rõ cái sức mạnh của cô,
sức mạnh đem ông lên tột đỉnh ngất ngây, nơi ông không còn quay về được
nữa, cái sức mạnh không bao giờ có thể biến thành nỗi khủng khiếp kinh
hoàng với cô, bởi vì cô luôn chế ngự được nó, cũng như ông.

Cô đăm đắm nhìn ông đứng trước gương cài khuy áo. “Giăcơ!”

Ông quay lại “Gì thế em yêu?”

Cô vươn tay ra với ông. “Lại đây anh”.

Ông bước tới giường. Cúi người xuống rất nhanh, ông hôn lên hai bầu vú

để trần của cô. “Khi em đang ân ái, em yêu ạ”, ông thốt lên, “hai cái núm
này nở căng, rắn như hai quả mận tía ấy. Giờ thì chúng lại như hai quả
thuốc phiện xinh xinh, hồng hồng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.