NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 395

không chung thủy với tình nhân của mình cả, cũng như một người đàn bà
không bao giờ được phản bội người tình của mình”.

- Nhưng Pêgi không phải là một người đàn ông khác!

- Đúng, cô ta không phải! – Ông cay nghiệt nói. – Cô ta là một cái gì đó

tệ hơn một thằng đàn ông nhiều.

Raina nhìn ông một hồi. Cô ngẩng cao đầu kêu hãnh. “Đấy là những điều

kiện của anh phỏng?” Cô lặng lẽ hỏi.

Cô ngồi kia, đàng hoàng, kiêu sa, lưng vươn thẳng, cặp vú trần lồ lộ

tuyệt vời trên khuôn ngực sâu. Ông có thể nhìn rõ đường viền của khung
xương ngực cô sau lớp đang phập phồng lên xuống theo nhịp thở. Chưa
bao giờ trong đời, ta được nhìn vẻ đẹp tràn trề đến thế - ông thầm nghĩ.
Ông cất thành lời. “Nếu theo cách nói của em, đấy là nhưng điều kiện của
tôi đấy”.

Cô im lặng không đáp.

- Em chỉ không hiểu. – Cô ngẩng lên nhìn công. – Tốt hơn là anh hãy

đưa em xin cái váy áo của em kia nào!

Thế rồi nhiều tháng đã qua kể từ khi ấy, và thật lạ, họ vẫn là bạn của

nhau. Cô nâng cốc Penot lên miệng, uống cạn. “Bây giờ đúng là em phải đi
rồi”, cô thốt lên, “em hứa với Pavăng là ba giờ em sẽ có mặt ở xưởng của
ông ấy”.

Ông rướn một bên lông mày. “Pavăng ư? Em đã theo học điêu khắc đấy

à?”

Cô lắc đầu. “Không. Em đang làm mẫu cho ông ấy thôi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.