NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 422

sao cô lại đến gặp tôi. - Giọng ông âm vang. - Và tôi xin bày tỏ lòng ái ngại
của tôi trước việc cho cô phải lâm vào một tình thế khó chịu như vậy.

- Thưa, ngài đã xem xét những lời buộc tội cha tôi chưa ạ? - Raina hỏi

nhanh.

- Tôi đã xem các giấy tờ. - Ông công nhận.

- Dạ, ngài có nghĩ là ông có tội không ạ?

Viên Thống đốc nhìn cô. “Làm ngân hàng cũng như làm chính trị ấy”,

ông nói. “Có rất nhiều cái đúng về mặt đạo lý mà sai về mặt luật pháp. Cái
chuyện chúng ta có thể là một cũng chẳng hề có ý nghĩa gì. Sự phán xét chỉ
được đưa ra ở kết quả cuối cùng”.

- Ngài muốn nói là... - Cô đáp nhanh. - Cái bí quyết là... là ở chỗ đừng bị

bắt quả tang chứ gì!

Ông cảm thấy một cảm giác hài lòng ấm rực lên. Ông thích những người

thông minh, nhanh nhẹn như vậy, thích cái lối phát biểu trao đổi thẳng thắn
những ý nghĩa của họ. Thật là tồi khi chính trị không thu hút được người
loại y. “Tôi không hề hoài nghi nhạo báng gì cả”, ông nói lặng lẽ, “không
phải chỉ đơn giản thế đâu. Luật pháp không phải là một cài gì cứng nhắc,
bất di bất dịch. Nó sống, nó phản ánh những hy vọng và ước ao của dân
chúng. Chính vì thế mà luật pháp mới hay được thay đổi hoặc sửa đổi đến
vậy. Xét về lâu dài, chúng ta tin tưởng rằng cuối cùng, cái hợp đạo đức và
cái đúng luật pháp sẽ chập vào nhau, như hai đường song song sẽ gặp nhau
ở vô cực”.

- Từ đây đến vô cực là một khoảng thời gian dài mà một người như bố

tôi không thể đợi được. - Cô thốt lên. - Không ai có thể chịu được một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.