NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 428

Và Harixơn Malovi trông thấy trước mặt mình là một người đàn ông trạc

tuổi ông, thậm chí có lẽ còn hơn nữa, nhưng với một chiều cao và một sức
sống trẻ trung điển hình của người miền Tây.

- Chúng con có thể đem cái gì vào cho bố được không ạ? - Cô hỏi.

- Chúng tôi có thể làm được gì cho ông, thưa ông Malovi? - Giônơx

Cođơ thêm.

- Không, không cần. Xin cảm ơn hai người.

Cođơ nhìn ông, và Harixơn Malovi thoáng bắt gặp một đôi mắt xanh sâu

thẫm, xuyên suốt. “Công việc của tôi đang mở rộng, ông Malovi ạ”, ông ta
nói “trước khi ông định kế hoạch làm gì sau khi đã ra khỏi đây, tôi sẽ rất
quý nếu ông nói chuyện với tôi. Tôi cần một người có kinh nghiệm được
như ông để giúp tôi tài trợ lại sự phát triển của công việc làm ăn của tôi đấy
ạ”.

- Ông Cođơ, ông tốt quá.

Giônơx Cođơ quay sang Raina. “Nếu mình đồng ý”. Ông nói. “Tôi hiểu

mình muốn có ít phút nói chuyện riêng với cụ thân sinh của mình. Tôi sẽ
đợi mình ở ngoài kia”.

Raina gật đầu. Hai người đàn ông chào nhau. Trong một thoáng, ông bố

và cô con lặng lẽ nhìn nhau, rồi Raina hỏi. “Bố, bố nghĩ thế nào về ông ấy
ạ”.

- Trời ơi, ông ấy già bằng bố còn gì!

Raina mỉm cười. “Thì con đã bảo là con sẽ thấy một người đứng tuổi mà.

Con không thể chịu nổi lũ con trẻ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.