NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 431

- Cả buổi chiều ư? - Đây là lần đầu tiên sau gần một tuần, Raina mới tỉnh

lại. - Cả buổi chiều. - Ilonơ lặp lại. - Ừ, phải.

- Mình mệt quá. - Raina thốt lên. - Cứ hễ khi nào ngủ ngày thế này là

mình lại nhức đầu. Mình muốn uống một viên axpirin.

- Để mình gọi cô hộ lý.

- Không sao. Để mình gọi cho. - Raina nói nhanh. Cô chực giơ tay ra để

ấn cái nút điện trên đầu. Nhưng tay cô không thể nhấc lên được.

Cô cúi nhìn xuống. Nó bị buộc gì vào thành giường. Một chiếc kim cắm

vào mạch máu ở khuỷu trước của cô, nối bằng một ống dây dài lên tới một
cái lọ, buộc ngược ở trên một cái giá. “Trò này để làm gì thế?”

- Bác sĩ nghĩ rằng tốt hơn hết là cho cậu ăn mà không quấy động giấc

ngủ của cậu. - Ilenơ đáp nhanh. Cô cúi người qua thành giường ấn nút.

Gần như ngay lập tức, cô hộ lý xuất hiện ở cửa. Cô nhanh nhẹn đi tới

giường, đứng cạnh Ilenơ, cúi xuống nhìn Raina. “Chúng ta thế là dậy cả rồi
nhỉ?” Cô tươi tắn nói với một vẻ thành thạo nghề nghiệp.

Raina chậm rãi mỉm cười. “Chúng ta đã dậy cả”. Cô nói khẽ, “chị là

người mới, phải không? Tôi không nhớ ra chị?”

Cô hộ lý đưa mắt nhìn loáng với Ilenơ. Cô đã ở đây tù khi Raina vào

bệnh viện. “Tôi là hộ lý trực đêm”, cô bình thản đáp, “tôi vừa mới đến”.

- Tôi luôn bị nhức đầu khi ngủ buổi chiều. - Raina nói. - Liệu cho tôi xin

một viên axpirin được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.