NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 491

Và cô ta sẽ không còn bao giờ có thể nhìn ông theo cái lối cô ta đã làm

đêm tân hôn của họ - đầy trắc ẩn nhưng cũng đầy khinh miệt, và tệ nhất là
cái ánh mắt vụt hiểu ra của cô ta khi cô ta nhìn sâu vào trong ông, phơi trần
những bí mật của hồn ông, những bí mật ngay cả với bản thân mình, ông
cũng giấu.

Ông bước vào phòng ngủ được che tối lại, bưng trên tay một cái khay có

một chai sâm banh ướp lạnh và hai cái cốc. “Anh đem rượu tới cùng em
đây”.

Rồi họ bắt đầu ái ân. Dịu dàng và đẹp đẽ, đúng như ông đã hình dung ra,

bởi vì ông chưa hề chung chăn gối với ai. Và thật ưa nhìn, thật dễ chịu –
những đường cong của thân thể đàn bà của cô đang nằm trên giường kia,
thật bị động, thật khép nép. Thậm chí ông đã bắt đầu làm những vần thơ
ngợi ca sắc đẹp của cô. Rồi đột nhiên, ông cảm thấy bàn tay cô đang lần mò
trên da thịt mình.

Trong khoảnh khắc, ông đờ người, choáng váng bất ngờ bởi những ngón

tay xa lạ của cô. Rồi ông thấy trở lại bình thường, vì cái động chạm của cô
nhẹ nhàng và dịu dàng quá, đến nỗi hầu như ông không nhận biết được rõ.
Rồi ông cảm thấy người cô chợt giật lên một cái nữa, cái nữa, và đột ngột,
một luồng hơi nóng bỏng như hực lên từ thân thể cô.

Tít ở trong cô, rít lên một tiếng kêu khẽ, cô kéo nhào ông xuống với cô,

tay giằng tung phần dưới bộ Pigiama của ông. Cô không hề còn khẩn khoản
hay dịu dàng nữa, cô không hề đếm xỉa đến việc ông cảm thấy gì hay cần
gì. Cô bị cuốn tuột vào cơn cuồng dại của chính bản thân mình. Những
ngón tay cô cào xước ông trong khi cô hướng dẫn ông, bắt ông nhập vào
cô.

Người ông rúm lại trong một cơn kinh hoàng bất chợt ập đến. Kinh

hoàng trước lửa tình hừng hực của cơ thể cô, từ trước đến nay vẫn nằm im

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.