NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 536

Morixây vẫn không nhếch được mép để cười. “CA - 4 là cái máy bay tốt

nhất mà tôi đã từng thiết kế”.

- Thế thì sao hả? - Tôi đay lại. - Anh có tốn tiền quái gì về nó đâu. Tiền

ấy là của tôi. Hơn nữa, thiết kế máy bay anh đã kiếm được gì ghê gớm đâu,
được bao nhiêu nào? Thậm chí nó không được bằng một phần hai mươi số
tiền bản quyền hàng năm về cái xu chiêng ranh mà anh đã thiết kế cho
Raina Malovi ấy.

Đúng vậy, chính Mac Alixtơ là ngời đã nhìn ra cái tầm lớn lao về thương

mại của cái khỉ ấy và xin đăng ký phát minh mang tên Công ty máy bay
Cođơ. Morixây có một hợp đồng làm việc tiêu chuẩn với công ty, trong đó
quy định rằng tất cả những thiết kế và phát minh của anh là thuộc về công
ty. Nhưng torng công việc này, Mac Alixtơ là người đàng hoàng trung thực.
Anh đã đưa cho Morixây mười phần trăm lãi trong số tiền bản quyền phát
minh, coi như tiền thưởng. Trong năm ngoái, phần của Morixây đã lớn hơn
một trăm nghìn đôla nữa rồi. Thị trường đang ngày càng đòi hỏi mẫu ấy.
Đã từ rất lâu, việc khoe cặp vú không bao giờ là mốt lạc hậu cả.

Morixây không trả lời. Mà tôi cũng không hy vọng nhận được câu trả lời

của anh chàng. Anh ta thuộc loại người không hề quan tâm tới tiền nong.
Tất cà cuộc sống của anh ta là dành cho công việc.

Tôi uống cạn chỗ rượu, rồi châm một điếu thuốc, thầm chửi rủa mình.

Đáng nhẽ tôi không được để một lời nhóc vô tình đến cha tôi làm tôi phát
bẳn lên như vậy. Tôi có thể chịu đựng được tổn thất vừa rồi. Nhưng có ma
nào thích quẳng hành triệu bạc xuống cống đâu.

- Có thể tôi sẽ làm được một điều gì đó. – Forextơ thốt lên.

Một tia hy vọng lóe lên trong mắt Morixây. “Anh làm được ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.