NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 537

Forextơ nhún vai. “Tôi không rõ”, anh nói chậm rãi, “tôi bảo là có thể

thôi”.

Tôi chằm chằm nhìn anh ta. “Anh nói có thể nghĩa là thế nào?”

- Đây là cái máy bay tốt nhất tôi được thấy. Tôi không thích để không

quân chúng tôi mất nó vì sự ngu ngốc của lão già.

- Cám ơn. - Tôi đáp. - Chúng tôi sẽ rất biết ơn anh, nếu anh làm được

một điều gì đó.

Forextơ mỉm cười. “Anh chẳng cần phải chịu ơn tôi cái gì cả. Tôi là một

trong những anh chàng thủ cựu, không thích thấy chúng ta bị thất thế nếu
những trò đó nhiên lại bùng ra”.

Tôi gật đầu. “Chúng rồi cũng sớm bùng ra thôi. Chừng nào Hitle nghĩ là

hắn đã chuẩn bị xong”.

- Anh cho là đến bao giờ?!

- Ba, hay có lẽ là bốn năm nữa. - Tôi đáp, - khi chúng có đủ máy bay và

phi công được đào tạo cẩn thận.

- Hắn kiếm được ở đâu ra hả? Hiện hắn đã có gì đâu.

- Hắn sẽ kiếm đủ. Hiện nay các chủ tàu lượn mỗi tháng cho ra mười

nghìn phi công, và trước khi hết hè, Mexesmit sẽ đưa chiếc ME - 109 của
ông ta vào dây chuyền sản xuất hàng loạt đấy.

- Bộ tổng tham mưu cho rằng hắn sẽ chẳng làm được gì nhiều, khi hắn

ta chạm tới tiến sĩ Maginô

[56]

.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.