NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 547

Vừa đợi, tôi vừa châm một điếu thuốc lá. Ống nghe kêu đánh tách bên tai

tôi. “Tướng Gađix đang nói đây”.

- Thưa tướng quân, tôi là Giônơx Cođơ. Tôi đang ở trong phòng của tôi.

Ba mốt - mười lăm, khu Tháp. Tôi muốn nói chuyện với ngài.

Giọng viên tướng lạnh lùng. “Chúng ta không có gì để nói với nhau cả.

Anh là một gã nhãi ranh bố láo đến vô lương, một...”

- Tướng quân, tôi không muốn bàn về tác phong của tôi, - tôi ngắt lời, -

mà là vợ ngài kìa.

Có thể nghe thấy rõ ông ta lắp bắp qua ống nói. “Vợ tôi? Cô ta thì có

dính gì vào việc của chúng ta?”

- Rất nhiều đấy, tướng quân ạ, tôi tin như vậy. - Tôi đáp. - Cả hai chúng

ta đều biết ai là người cô ấy gặp gỡ ở Piooc lúc một giờ. Tôi không thể tin
được rằng Bộ Chiến tranh sẽ đồng tình với chuyện để một mâu thuẫn cá
nhân là cơ sở cho việc từ chối chiếc CA - 4 đâu.

Ống nghe lặng ngắt.

- À, mà nhân tiện, xin hỏi ngài thích dùng đồ uống gì nhỉ?

- Xcotch. - Ông ta đáp theo thói quen máy móc.

- Tốt lắm, tôi sẽ cho gọi một chai lên đây, chờ ngài. Mười lăm phút nữa,

được không nhỉ?

Trước khi ông ta kịp trả lời, tôi đã gác máy và gọi hầu phòng.

Đang đợi trả lời, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa. “Vào đi”, tôi kêu váng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.