NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 551

- Cái gì đã làm anh nghĩ là tôi muốn thế hả?

Tôi nuốt một mồm đầy bánh mì. “Thưa tướng quân, ta đừng vờ vĩnh

loanh quanh nữa. Tôi là thằng cũng lớn rồi, cũng có con mắt biết nhìn. Tất
cả những gì tôi muốn là một cuộc kiểm nghiệm công bằng chiêc CA - 4
thôi. Từ sau đó trở đi, quyền là ở ngài. Không còn cái gì ép buộc nữa đâu”.

- Cái gì đã làm anh nghĩ rằng tôi sẽ không tổ chức một cuộc kiểm

nghiệm công bằng cái máy bay của anh nào?

Tôi mỉm cười nhìn ông ta. “Và để thổi thêm hình ảnh của Forextơ trong

mắt bà nhà chăng?”

Tôi cảm thấy rõ sự căng thẳng đã rời bỏ ông ta. Trong một thoáng, tôi

gần như cảm thấy ái ngại cho ông ta. Cái ngôi sao thiếu tướng trên vai ông
ta chả có nghĩa lý gì hết. Ông ta chỉ là một người đàn ông già nua đang cố
giữ lấy bà vợ trẻ của mình. Tôi thấy muốn bảo cho ông ta thôi cái trò tự
làm hại mình đi. Nếu không phải Forextơ, thì sớm muộn cũng sẽ là một
thằng cha nào đó.

- Có lẽ tôi phải uống một chút gì mất.

- Xin ngài cứ tự nhiên.

Ông ta mở một chai rượu, rót cho mình một cốc nguyên không pha. Ông

ta uống cạn, rồi buông mình xuống cái ghế đối diện tôi. “Vợ tôi không phải
một người tồi, ông Cođơ ạ”, ông ta thốt lên, gần như là xin lỗi, “có điều cô
ấy còn trẻ quá... và dễ bị xúc động”.

Ông ta không lừa tôi. Nhưng không hiểu ông ta có đang tự dối lòng ông

ta hay không. “Tôi hiểu, thưa tướng quân”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.