NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 553

Tôi ngẩng lên nhìn ông ta, ngạc nhiên. Một cảm giác hổ thẹn nghẹn

trong người tôi. Trước khi xổ thốc xổ tháo mồm miệng như thế, đáng nhẽ
tôi phải còn đủ trí khôn để gọi cho Morixây xem tình hình ra sao mới đúng.

Một nụ cười thoáng hiện trên mặt viên tướng. “Ông thấy đấy, ông Cođơ.

Ông không phải thỏa thuận gì với tôi về chuyện Forextơ để ép tôi cả. Nếu
máy bay của ông qua được cuộc kiểm tra, quân đội sẽ mua nó”.

Cửa ra vào khép lại sau lưng ông ta. Tôi với lấy một điếu thuốc. Ngả

người vào thành giường ở phía đầu, tôi rít một hơi thuốc sâu vào trong hai
cánh phổi.

Cô tổng đài ở khách sạn Chatham đã tìm thấy Forextơ ở quầy rượu.

“Giônơx Cođơ”, tôi nói. “Tôi đang ở khách sạn tháp Oanđơf cuối phố. Tôi
muốn gặp anh nói chuyện”.

- Tôi cũng muốn nói chuyện với anh. - Anh ta đáp. - Sáng mai họ sẽ

kiểm tra máy bay của anh đấy.

- Tôi biết rồi, đấy là điều tôi muốn bàn với anh.

Chưa đầy mười phút sau, anh ta đã có mặt ở phòng tôi. Mặt anh chàng

đỏ ửng, nom anh ta hình như đã bỏ cả buổi chiều ngồi chết gí với một chai
rượu. “Có vẻ như lão già đã nhìn ra vấn đề hay sao ấy”, anh ta thốt lên.

- Anh thực nghĩ như vậy ư? - Tôi hỏi, trong khi anh ta đang rót cho mình

một cốc.

- Muốn nói gì thì nói. Nhưng Gađix là một người lính tốt. Ông ta biết

làm việc.

- Rót cho tôi xin một cốc với, - tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.