NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 552

- Ông hiểu với các cô gái trẻ thì chuyện như thế nào rồi đấy. - Ông ta tiếp

tục nói. – Họ chỉ nhìn thấy ánh hào quang, thấy vẻ rực rỡ của bộ quân phục.
Một người đàn ông như Forextơ... phải, dễ hiểu thôi. Đôi cánh bạc trên ve
áo anh ta, Thập tự bay xuất sắc, rồi Thập tự chiến tranh của Pháp nữa.

Tôi lặng lẽ gật đầu, rót cho mình một tách cà phê đen.

- Tôi cho rằng đấy là kiểu người lính mà cô ấy nghĩ tôi là thế, khi cô ấy

lấy tôi. - Ông ta trầm ngâm thốt lên. - Nhưng chẳng bao lâu sau, cô ấy đã
nhận ra rằng tôi chẳng là cái gì sất cả, chỉ là một lão đặt hàng vinh quang
mà thôi.

Ông ta lại rót thêm vào cốc rượu của mình rồi nhìn thẳng vào tôi. “Quân

đội ngày nay là một bộ máy phức tạp, ông Cođơ ạ. Mỗi một người lính ở
tiền tuyến muốn chiến đấu được là cần phải có năm hay sáu người khác ở
đằng sau lo việc cung cấp cho anh ta. Tôi luôn tự hào với bản thân vì tôi đã
chú ý lo lắng để anh ta được cung cấp những thứ tốt nhất”.

- Thưa tướng quân, tôi cũng rất tin như vậy. - Tôi đáp và đặt tách cà phê

xuống.

Ông ta đứng dậy, cúi xuống nhìn tôi. Có thể đó là do tôi tưởng tượng

nhưng ông ta càng nói, người ông ta càng như lớn lên, căng thẳng ra trước
mặt tôi. “Chính vì thế mà tôi đến đây nói chuyện với ông, ông Côđơ ạ”,
ông ta nói với vẻ kiêu hãnh đàng hoàng, kín đáo, “không phải bởi vì ông đã
chọn vợ tôi làm chủ đề nói thêm, không hề liên quan đến công việcc kia;
mà là để báo cho ông biết rằng một nhóm kiểm nghiệm sẽ có mặt ở sân bay
Rudơvelt sáng mai để xem xét cái máy bay của ông. Sáng nay, khi về tới
thành phố tôi đã yêu cầu ngay như thế. Tôi đã gọi điện cho ông Morixây
nhưng chắc là ông ấy không thể báo cho ông được vì trắc trở gì đó”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.