NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 564

- Đồ quốc xã! - Lão nhổ vào tôi.

Tôi từ từ để lão xuống, rồi quay lại phía Mac Alixtơ. “Gửi chỗ giấy tờ ấy

đi. Đồng thời phát ra một đơn kiện, buộc tội Noman và vợ ông ta đã ăn cắp
vốn của hãng”.

Rồi tôi chực bước ra cửa.

- Hượm đã!. - Giọng Bơ ny làm tôi đứng lại. Một nụ cười kỳ quặc hiện

lên trên mặt lão ta. - Anh không phải điên khùng bỏ đi như vậy, chỉ vì tôi
đã có một chút mất bình tĩnh.

Tôi tròn mắt nhìn lão chằm chằm.

- Quay lại đi.- Lạo ta vừa nói vừa ngồi lại xuống ghế.- Chúng ta có thể

giải quyết toàn bộ vấn đề giữa hai ta trong vòng mấy phút thôi. Như những
người đàng hoàng chính trực.

Tôi đứng cạnh cửa sổ, chăm chú nhìn Bơny ký giấy tờ chuyển giao cổ

phần. Có một cái gì đó kỳ quặc phi lý trong cái cảnh ông ta ngồi kia, ngòi
bút sột soạt lia, ký bỏ đi toàn bộ công sức làm ăn một đời của mình. Thiên
hạ có thích phải có một anh chàng thương hại cho anh ta đâu. Ấy thế mà,
theo một phương diện nào đó, lúc này đây chính tôi lại cảm thấy như vậy.

Ông ta là một lão già ích kỷ, ti tiện. Ông ta không hề có ý thức gì về sự

tử tế, không hề biết tự trọng, không hề có đạo đức; ông ta hy sinh bất kỳ ai
cho quyền lực của ông ta. Nhưng bây giờ, khi ông ta lia bút qua từng tờ
giấy chứng nhận, tôi có cảm giác như máu của ông ta đang bị rút kiệt qua
cái đầu ngòi bút vàng cùng với dòng mực.

Tôi quay đi, nhìn qua cửa sổ, từ tầng thứ ba mươi xuống đường. Ở dưới

kia, con người nom nhỏ xíu, họ có những ước mơ con con, những kế hoạch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.