NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 576

Raina! Tôi gần như thét lên thành tiếng. Tôi trừng trừng nhìn đồng hồ độ

cao. Kim đã tụt xuống ba nghìn hai trăm, và đang còn tụt nhanh nữa. Tôi
ngoái sang các sườn núi đang vùn vụt lao ập vào mặt tôi. Tôi vồ lấy cần lái,
kéo mạnh vào lòng. Tôi kéo mãi, kéo mãi, tưởng hàng thế kỉ trôi qua trước
khi các đỉnh núi lại tụt hẳn xuống phía dưới.

Tôi nhấc tay ra, quệt mồ hôi đã ướt lông mày. Má tôi ròng ròng nước

mắt. Cảm giác kỳ quặc về sức mạnh đã qua, người tôi lại cảm thấy mệt bã,
đầu đau nhức. Morixây đã báo trước cho tôi về tác dụng của thuốc, lại cộng
thêm chỗ ôxy nữa chứ. Tôi xoay nút ga, cẩn thận điều chỉnh lại hỗn hợp
nhiên liệu cho động cơ.

Tôi vẫn còn phải bay thêm sáu trăm năm mươi cây số nữa, và tôi không

muốn phung phí chất đốt.

6

Tôi hạ cánh xuống sân bay Bơbank lúc hai giờ chiều. Tôi đã ở trong

không trung như vậy đã gần mười lăm tiếng. Tôi cho máy bay chạy vào nhà
để máy bay của Hãng máy bay Cođơ, tất cả động cơ đã bắt đầu trèo xuống.
Tai tôi vần còn ầm tiếng động cơ của nó.

Tôi bước xuống đất; ngay lập tức, một đám đông quây chặt lấy tôi. Tôi

nhận ra một đôi người, phóng viên. “Tôi xin lỗi, thưa các vị”, tôi vừa nói
vừa đẩy họ ra, rẽ lấy lối đi về phía nhà để máy bay. “Tai tôi vẫn còn điếc
đặc vì tiếng động cơ máy bay này. Tôi không thể nghe thấy các vị nói gì cả
đâu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.