NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 628

Gienuariô mỉm cười. Đêvit nhìn ông ta. Có vẻ như ông ta không hề bị

bối rối chút nào về những điều xẩy ra cả. “Trung úy, xin mời ông vào trong
đây ạ”, ông ta hồ hởi nói, “chúng ta sẽ giải thích mọi chuyện dễ dàng, tôi
chắc vậy”.

Viên trung úy theo Gienuariô bước vào tòa nhà. Đối với Đêvit, họ đã bỏ

đi hàng thế kỷ. Nhưng chỉ mười phút sau, cả hai lại bước ra, cả hai đều
mỉm cười.

- Thôi được các cậu ạ. Viên truy úy nói với đám lính. – Có vẻ như chúng

ta đã nhầm to rồi. Ông Gienuariô đây đã giải thích mọi cái. Đi thôi! – Và
cũng nhanh như khi xuất hiện, đám thám tử biến mất. Đêvit sững sờ nhìn
theo họ, mồm há hốc.

*

* *

Mũi Kim lặng thinh ngồi trên chiếc xe cạnh Đêvit. Hai đứa rẽ vào

chuồng ngựa. “Tao đã bảo mày là mọi cái đã bố trí tính toán hết cả rồi”, hắn
ta thốt lên khi hai đứa bước lại ra phố.

Đêvit nhìn thằng bạn. Bố trí tính toán hay không, chú thấy thế là quá đủ.

Thậm chí hăm lăm đôla trong túi chú cũng chẳng đáng nữa. “Tao đủ”, chú
thốt lên, “từ giờ thì thôi”.

Mũi Kim phá lên cười. “Mày hãi rồi à?”

- Mẹ kiếp hãi hẳn đi chứ. Nhất định phải còn có cách kiếm sống dễ hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.