NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 681

-Chúng ta không thể nói chuyện điện thoại được ư? Mũi Kim bật cười.

“Tớ cũng không tin vào nó nốt”.

-À hượm đã. – Đêvid thốt lên, - Tối nay tớ sẽ ăn cơm ở nhà bà cụ tớ. Đến

ăn cơm với mẹ tớ. Cụ ở khu tập thể Pac ở khu Oextut.

-Nghe ổn đấy. Bà cụ vẫn làm cái món Knaidlach trong súp đặc những

váng mỡ gà chứ hả?

Đêvid bật cười. “Hẳn rồi. Các viên bột sẽ chất nặng cục trong dạ dày như

gạch nặng đến hàng tấn ấy. Cậu sẽ ngỡ là cậu đã không bao giờ bỏ nhà đi
đâu cả?

-Hay lắm, mấy giờ nào?

-Bảy giờ.

-Tớ sẽ đến đó.

Đêvid bỏ máy xuống. Anh vẫn còn tò mò không biết Mũi Kim muốn gì.

Nhưng chả bao lâu, Đan đâm bổ vào phòng anh, mặt đỏ tía lên vì hồi hộp,
mồ hôi loáng ướt cái cằm nặng trịch của ông ta. “Anh vừa nói chuyện với
một tay Xchuatz phỏng?”.

-Phải. – Đêvid ngạc nhiên đáp.

-Anh sẽ gặp anh ta hả?

-Tối nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.