NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 69

- Có bút ở ngăn kéo trên cùng bên phải đấy, - tôi nói.

Em lấy bút, ký vào tờ giấy.

- Em không đọc à? – Tôi hỏi.

- Để làm gì? – Em lắc đầu, - anh không thể lấy được hơn chỗ em đã đồng

ý cho đâu.

Em nói đúng. Em đã từ bỏ tất cả quyền sở hữu bất động sản của em.

Nhặt tờ séc và bản cam đoan lên, em đi ra cửa. Em quay lại nhìn tôi:

- Em sẽ không còn ở đây khi anh ở nhà máy ra về đâu.

Tôi nhìn em một hồi. “Em không phải đi đâu cả”, tôi nói.

Mắt em nhìn mắt tôi. Hình như tôi thoáng thấy một cái gì buồn bã.

“Không, Giônơx”, em nói dịu dàng, “điều ấy sẽ không đem lại kết quả gì
đâu”.

- Nó có thể, - Tôi nói.

- Không, Giônơx ạ. – Em đáp, - đã đến lúc anh bước ra khỏi cái bóng của

cha em rồi. Ông là một con người có tầm cỡ lớn và anh rồi cũng sẽ thế.
Theo lối của riêng anh.

Tôi với lấy một điếu thuốc trên cái bàn bên cạnh giường, lặng lẽ châm

lửa. Khói thuốc nóng bỏng ngực tôi.

- Thôi chào anh, Giônơx, - em nói, - Chúc anh may mắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.