NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 690

Đúng lúc Đêvit đang định giới thiệu Mũi Kim với Xtraxme và bà vợ ông

ta thì Rôda bước vào phòng. Cô đứng dừng lại ở cửa, ngạc nhiên. Rồi cô
mỉm cười, bước vào phòng. “A, ông Xchuatz. Rất vui lại được gặp ông”.

Mũi Kim ngẩng lên. Anhnta chìa tay ra. “Xin chào bác sĩ”, anh ta thốt

lên. “Tôi không biết là bác sĩ có quen ông bạn Đêvit của tôi đấy”.

Cô bắt tay Xchuatz. “Chúng tôi cũng vừa mới biết nhau tối nay”.

Irving nhìn Đêvit. “Bác sĩ Xtraxme đây đã làm mũi cho tớ đấy. Bác sĩ

thật có đôi tay vàng, Đêvit ạ. Cậu có biết rằng bác sĩ đã chữa cho Linđa
Đêvit năm ngoái không?”

Đêvit tò mò nhìn Rôda. Chả có ai đã nói lời nào về cô là bác sĩ cả. Và

cuộc phẫu thuật cho Linđa Đêvit đã từng rất nổi tiếng. Mặt của cô đào này
đã bị rạch vụn ra trong một tai nạn ôtô. Vậy mà một năm sau, khi cô ta trở
lại đứng trước ống kính máy quay, không hề nhìn thấy một vết sẹo nhỏ nào
hết.

Anh đột nhiên nhận thấy rằng ông bà Xtraxme đang chăm chú nhìn anh

một cách hồi hộp. Anh mỉm cười với Rôda. “Thưa bác sĩ, bác sĩ chính là
người tôi đang muốn gặp để xin ý kiến đấy ạ. Bác sĩ bảo tôi phải làm thế
nào để chữa cái cảm giác trống rỗng kinh khủng đột nhiên vừa xuất hiện
trong dạ dày tôi nào?”

Cô nhìn anh, tỏ vẻ biết ơn. Mắt cô đã hết hồi hộp, giờ chúng ánh lên

những tia ranh mãnh. “Tôi cho rằng một ít Knaidlach của bà cụ mẹ anh sẽ
chữa được bệnh ấy đấy “.

-Knaidlach ư? Ai nói về món Knaidlach của tôi thế? – Mẹ anh thốt lên từ

ngưỡng cửa. – Vậy mời tất cả hãy ngồi vào bàn. – Bà trịnh trọng nói. – Xúp
đã ở trên bàn và sắp sửa nguội mất rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.