NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 696

-Giờ thì anh phải làm việc này nhé, - Cô đáp, - Mọi người ai cũng gọi tôi

là bác sĩ, bác sĩ. Tôi thích được anh gọi tôi là Rôda hơn.

Anh mỉm cười, “Rôda đang nghĩ gì vậy?”

Cô cúi xuống nhìn bảng đồng hồ trước mặt. “Chúng tôi đã vượt một

chặng đường dài đến Mỹ chính là để tránh khỏi chúng mà thôi”.

-Chúng nào? – Đêvit hỏi.

-Đồng bọn với tụi Đức ấy. – Cô nói gọn. – Bọn quốc xã. Tụi găng xtơ.

Giống hệt nhau, thực vậy. Nói hệt một giọng. Làm ăn với chúng tôi, không
thì sẽ vớ phải bọn cộng sản. Và chúng tôi thì dễ sống hơn với các anh, các
anh có thể bàn bạc, thỏa thuận với chúng tôi được. – Cô ngẩng phắt lên
nhìn anh. – Nhưng anh sẽ nói năng ra sao khi anh nhận thấy rằng chúng đã
cướp của anh tất cả mọi cái? Đấy chính là luận điệu mà chúng đã tuyên
truyền để chiếm quyền ở Đức. Nắm quyền để cứu đất nước khỏi cộng sản.

-Rôda coi ông bạn Irving Xchuatz của tôi là gần gũi với bọn quốic xã ư?

Cô nhìn thẳng vào anh. “Không, anh ta không phải là quốc xã!” – Cô

nghiêm túc trả lời. “Nhưng cũng cái nổi thèm khát quyền lực đến điên
cuồng bệnh hoạn ấy chi phối mãnh liệt anh ta. Bạn anh là một người rất
nguy hiểm. Anh ta có mang súng theo người đấy, anh có biết không?”

Đêvit gật đầu. “Tôi có nhìn thấy”.

-Tôi đã thầm hỏi không biết anh ta sẽ làm gì, nếu anh từ chối anh ta. –

Cô khẽ nói.

-Không có gì đâu. Mũi Kim không thể làm hại gì được tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.