NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 769

- Khoảng mười năm trước, tôi có nghe Amôx báo là ông ta sẽ gửi nó đến

ở với tôi. Tôi khi ấy đã nghĩ rằng khi con bé đã hiểu tôi, tôi sẽ giải thích và
rồi nó sẽ thông cảm.- Bà khẽ gật đầu. – Tôi đọc báo thấy cuộc hôn nhân
của ông, và nó không hề sang đây nữa.

Người quản gia bước vào, dọn các đĩa bát ăn rồi mang đi. Một người hầu

khác đặt mấy cái tách uống cà phê xuống trước mặt chúng tôi. Khi anh ta
đã đi khỏi, tôi nói: “Thưa bà Hôlm, bà định muốn tôi làm gì ạ?”

Cặp mắt bà chăm chú nhìn tôi một hồi. Tôi thoáng thấy chúng mờ đi,

ươn ướt. Nhưng giọng bà vẫn vững vàng. “Ông Cođơ ạ, nếu có dịp nào đó
ông tình cờ nói chuyện với nó, xin nói cho nó biết rằng tôi đã hỏi thăm về
nó, nghĩ tới nó, rằng tôi rất mừng, rất vui nếu nó viết thư cho tôi”.

Tôi chậm rãi gật đầu. “Thưa bà Hôlm, tôi sẽ làm thế!”

Ông quản gia bắt đầu rót cà phê. Và những tiếng bom xa ì ầm vọng vào

căn phòng đã buông rèm kín, hệt như những tiếng sấm thuở Lănđơn còn
thanh bình.

*

* *


Tôi mở choàng mắt, tiếng gầm của bốn cái động cơ to tướng ập ngay vào

tai tôi. Morixây đang ngồi trong cái ghế bành cạnh tôi, tay chống đầu nghẹo
về một bên, gà gà ngủ. Anh choàng dậy khi tôi ngồi nhỏm lên. “Tôi đã ngủ
bao lâu thế?”, tôi hỏi.

- Khoảng bốn tiếng gì đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.