phim quay thử Gieny Dentơn cùng với viên giám đốc bán hàng của hãng
đó, thì chuông điện thoại réo trong phòng giám đốc.
Ông ta nhấc nó lên, nói chuyện mấy phút, rồi đặt ống nghe xuống nhìn
tôi.
- Đám tổng đại lý phát hành phim cho mạng lưới rạp của ông Engiơl. Họ
đang cuống cuồng lên vì phim. Các xưởng làm phim của họ đã tan tành
ngay từ đợt ném bom lần thứ nhất. Mà họ thì lại không ký hợp đồng sản
xuất cùng với các hãng bên Mỹ như những người khác.
- Thế họ định làm gì bây giờ?- Miệng tôi hỏi, óc vẫn nghĩ về bộ phim
thử. Lần đầu tiên kể từ ngày Raina chết, tôi lại cảm thấy người rạo rực một
cảm giác rất lạ kỳ, chỉ xuất hiện lúc tôi muốn làm phim. Tôi nửa nghe nửa
không nghe câu trả lời của ông ta.
- Tôi không biết.- Ông ta đáp. – Họ có bốn trăm rạp cả thẩy. Và nếu sáu
tháng nữa, họ không xoay thêm được phim, thì một nửa số rạp đó buộc phải
đóng cửa.
- Tồi thật nhỉ.- Tôi cũng chỉ để ý thương đám ấy được đến thế. Engiơl,
giống như Kođa, là dân vùng Trung Âu di cư đến làm ăn ở nước Anh này.
Nhưng trong khi Kođa chỉ chuyên để ý đến sự việc sản xuất phim cũng chỉ
là giải quyết vấn đề cung cấp cho chúng mà thôi. Còn các hãng Rank, Sư tử
Anh, Gomôngt, Liên hiệp thì dã xoay xở nắm được toàn bộ ngành sản xuất
ở Anh cũng như ở Mỹ. Nhưng chẳng có lý do gì phải thương khóc ông ta
cả. Tôi đã từng nghe thấy rằng vốn đầu tư của ông ta tại Mỹ lớn đến hơn
hai mươi triệu đô la.
Sau đó tôi quên bẵng cuộc đối thoại. Giờ tôi nhớ lại. Nó phù hợp với
chuyện này vô cùng. Nếu Engiơl lén cướp được hãng phim dưới mũi tôi thì