NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 816

của ông đã sẵn sàng. Văn phòng của ông từ miền Tây đã gọi điện tới báo
trước cho chúng tôi”. Ông ta búng ngón tay, một cái thang máy hiện ra như
trong thần thoại. Chúng tôi một mình cùng với ông ta lướt nhanh trong
quang cảnh hào nhoáng xa hoa của khách sạn.

- Tôi đã tự cho phép mình đặt một bữa ăn nóng cho ông rồi đấy ạ, thưa

ông Cođơ.

- Cảm ơn ông, ông Catơ. Ông chu đáo quá.

Catơ mở cánh cửa căn hộ cho chúng tôi. Một cái bàn nhỏ đã được đặt

trong góc phòng dùng làm chỗ ăn. Trên tủ rượu, các chai rượu mới đã xếp
một dãy, sáng lấp lánh.

- Thưa ông Cođơ, khi nào ông xong, xin ông gọi xuống cho chúng tôi

một tiếng ạ. Chúng tôi sẽ cho đem cơm lên ngay.

- Ông Catơ, để chúng tôi rửa ráy tí chút đã nhé. – Tôi nói.

- Thưa vâng ạ,

Tôi liếc Gieny. Cô vẫn run lập cập vì lạnh. “Ông Catơ này!”

- Dạ gì ạ, thưa ông Cođơ?

- Cô Đentơn rõ ràng là không chuẩn bị gì cho thời tiết lạnh như thế này

cả. Ông có nghĩ là ta có thể kiếm cho cô ấy một cái áo ấm được không nhỉ?

Catơ khiêm nhường liếc Gieny một cái. “Thưa ngài, tôi cho rằng có thể

thu xếp được ạ. Và áo lông chồn chứ ạ?”

- Tất nhiên. – Tôi đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.