NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 830

mắt nhìn, nhận ra đấy là gã trật tự viên ở hộp đêm La Pary. Gã bắt đầu
chiếu thẳng một ngọn đèn pin vào mắt tôi, ánh đèn cứ lớn dần lên, lớn dần
lên, chói chang, nhức nhối mãi, nhức mãi…

Tôi choàng tỉnh, chớp chớp mắt. Nắng ùa vào cửa sổ. Đã tám giờ sáng.


*

* *


Gieny đang ngồi trong phòng khách với một ấm cà phên và mấy lát bánh

mỳ nướng ở trước mặt. “Chào anh, anh có uống cà phê không”.

Tôi gật đầu, bước tới phòng của Amôx, ngó vào. Ông ta đang nằm ngửa,

ngủ li bì như một đứa trẻ. Tôi khép cửa lại, đến đivăng, ngồi xuống cạnh
Gieny. “Em hẳn đã mệt lắm phải không”, tôi thốt lên, nhấc tách cà phê của
mình.

- Một chút thôi. Rồi sau một lúc, cũng thấy quen. Rồi cứ thế là thức

được.- Cô nhìn tôi. – Ông ấy nói về anh nhiều lắm.

- Vậy ư? Chắc chắn là chẳng có gì hay ho cả, nhỉ?

- Ông ta tự buộc cho mình cái tội làm tan cuộc hôn nhân của anh.

- Tất cả bọn anh đều có trách nhiệm một ít về việc đó.- Tôi đáp.- Lỗi của

ông ta cũng chẳng hơn gì của anh…hay là của cô ấy.

- Và của cả Raina Malovi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.