NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 844

- Ông Al, thôi được, - Giọng Bơnơ vang lên ở phía sau. – Nếu Gieny

không muốn thay quần áo, cô ấy không việc gì phải làm cả. – Ông ta bước
vào phòng, cái mặt xấu xí của ông ta nhoẻn một nụ cười dễ chịu. – Mà thực
ra, tôi cho rằng đó chính là một sự thay đổi đáng hoan nghênh đối với độc
giả của tạp chí Đời sống đấy.

Al nhìn ông ta. “Dạ thưa ông Bơnơ, nếu ông đã nói thế, thì thôi được ạ.”

Bơnơ quay sang phía cô, mỉm cười. “Ồ, cô thế là làm được chuyện ấy”.

Gieny lặng thinh không đáp, chỉ đưa mắt nhìn ông ta.

- Tôi đã suy nghĩ về cô. – Ông ta nói, không rời mắt khỏi mặt cô. – Cô sẽ

trở thành một ngôi sao lớn đấy.

Cô lặng thinh không nói.

- Sau Người có tội, đóng các phim khác cho được như thế đâm ra vất vả

đấy.

- Tôi chưa nghĩ gì về chuyện ấy cả. – Cô đáp.

- Tất nhiên. Cô chưa nghĩ tới, cả Giônơx nữa. – Bơnơ phá lên cười. – Mà

tại sao cô lại phải nghĩ đến cơ chứ? Đó không phải là việc của cô. Mà là
của tôi. Tất cả những gì Giônơx đã làm đều là vì anh ta thích thế thôi. Anh
ta thấy thích làm một bộ phim – thế là anh ta làm. Nhưng biết đâu tám năm
nữa anh ta mới lại thích như vậy.

- Thế thì sao? – Cô bàng hoàng nhìn thẳng vào mắt ông ta.

Ông ta nhún vai: “Chính tôi mới là thằng làm cô có việc liên tục. Nếu cô

đóng hai phim cách nhau lâu đến thế, thiên hạ sẽ quên phứt cô đi ngay”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.