NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 859

- Có lẽ ta nên quay về để tới thứ hai chăng? – Một người đề nghị. – Khi

đó ta sẽ xem Riođan nói năng ra sao?

- Không. – Tôm đáp cộc lốc. – Đến thứ hai thì không còn ai có thể làm gì

được nữa đâu. Chúng ta phải giải quyết việc này ngay trong hôm nay.

- Bằng cách nào?

Tôm đứng lặng một thoáng, nghĩ ngợi. “Công đoàn là dịp may duy nhất

của ta. Ta phải bắt công doàn làm một cái gì đó cho ta”.

- Nhưng không có Riođan ở đây thì ta làm cách nào?

- Riođan không phải là công đoàn. – Tôm đáp. – Chúng ta là công đoàn.

Nếu ta không tìm ra ông ấy, ta sẽ phải làm việc này không có ông ấy. – Ông
quay sang một người đàn ông. – Patrick, ông có chân trong ban chấp hành
công đoàn. Riođan thường làm như thế nào trong những trường hợp như
thế này?

Patrick trật mũ, gãi gãi mớ tóc bạc của mình. “Tui cũng chả biết cái chi”.

Ông ta tư lự thốt lên. “Nhưng tui cho rằng việc đầu tiên ông ta làm là triệu
tập một cuộc mít tinh”.

- Được. – Tôm nói. – Ông đem một số người quay trở lại nhà để xe điện,

bảo ca ban ngày tới đây họp ngay.

Đám người háo hức hẳn lên, mấy phút sau, dăm người quay về nhà để xe

làm theo lời Tôm. “Nếu chúng ta có mít tinh”, một ai đó thốt lên, “ta phải
có chương trình nghị sự. Người ta không thể mít tinh mà không có chương
trình nghị sự đâu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.