NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 880

từng đồng một. Ba mươi lăm xu tất cả. Ông định trở lại quán rượu. Ông có
đủ tiền uống được cốc nữa. Nhưng như thế thì thứ hai ông sẽ phải mở mồm
xin tiền tiêu vặt ở Êlen.

Ông cảm thấy hơi rượu mùi loáng choáng nhạt dần. Cáu kỉnh, ông nhét

nắm xu vào túi. Uống còn vui thụ nữa khi phải chắt bóp tính từng đồng
kẽm thế này. Ông chậm chạp quay về, người đã gần tỉnh hẳn.

Ông âm thầm ngồi trong bóng tối cạnh cái bàn ở bếp. Nửa tiếng sau thì

Êlen về. Thấy bà bật điện, ông mệt mỏi ngẩng lên nhìn. “Tôi không ngờ
ông lại mò về sớm đến thế đấy. Chuyện gì đã xảy ra thế? Họ hết rượu bán
rồi ư?”

Ông lặng thinh.

Bà bước ra khỏi bếp, đi vào cái hành lang hẹp. Ông nghe thấy tiếng bà

mở cửa phòng Gieny rồi đóng lại. Một thoangs au, bà lại hiện ra ở bếp:
“Con Gieny đâu rồi?”

- Tôi không biết. Có lẽ nó đi chơi với thằng Maik.

- Thằng Maik vẫn còn ở Bơcơlay. Khi tôi đi nhà thờ, con bé vẫn còn ở

nhà mà. Nó bảo nó sẽ đi ngủ sớm.

- Trời nóng quá. – Ông đáp. – Có lẽ nó đi dạo một lát cho thoáng.

- Tôi không thích cái lối nó đi đêm hôm một mình thế.

- Êlen, đừng có trách mắng nó nữa. Nó đã là người lớn rồi.

Bà nhấc một cái ấm từ trên giá xuống, đổ nước vào. “Ông có thích uống

chè không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.