NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 889

bảo là con gái của ông rủ rê họ, kéo ra công viên.

- Chúng sẽ phải chứng minh điều ấy. – Tôm lạnh lùng nói.

- Ông chứng minh phản lại mới khó hơn. – Viên luật sư đáp. – Họ có hai

người, còn con gái ông thì chỉ có một mình. Rồi họ cũng sẽ có nhân chứng
về hạnh kiểm của họ nhiều không kém gì nhân chứng của con gái ông đâu.

- Mọi chuyện đâm ra có vẻ như là con gái tôi, chứ không phải là hai

thằng ấy, bị xử án thì phải! – Tôm nổi khùng.

- Chính xác thế đấy. – Gã luật sư gật đầu. – Các trường hợp loại này đều

như vậy cả. Bên nguyên sẽ bị thua thiệt nhiều hơn so với bên bị.

- Hạnh kiểm nổi tiếng của con gái tôi sẽ tự chứng minh cho nó. – Tôm

thốt lên. – Cha Hatlây ở nhà thờ Xanh Pol và các bà xơ Trường trung học
làm phước sẽ bảo cho các người biết về con bé Gieny nhà tôi.

Lão luật sư mỉm cười bí hiểm. “Tôi nghi lắm, ông Đentơn ạ”, lão nói khẽ

khàng, “tôi rất nghi ngờ là việc ấy không xảy ra đâu”. Lão liếc Gieny một
lần nữa, rồi quay sang Tôm. “Tôi được các khách hàng của tôi cho quyền
đề nghị đưa ông một ngàn đôla, nếu con gái ông rút đơn kiện hai thanh niên
ấy”.

- Ông Ô.Cono, tôi nghĩ là tốt hơn hết ông nên đi đi. – Ông vừa nói vừa

đứng dậy. – Ông không thể mua cái đã bị đánh cắp rồi.

Viên luật sư cũng đứng dậy. Lão lôi một miếng bìa từ trong túi ra, đặt lên

bàn, rồi bước ra cửa. “Ông có thể liên lạc với tôi bất kỳ lúc nào trước khi
tòa xử, nếu như ông đổi ý”.

- Bố, ta phải làm gì bây giờ? – Cô bật lên hỏi, tâm trí trở về với thực tại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.