NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 89

Cô nhắm nghiền mắt, vằng người một cái thật mạnh. Màng trinh rách, cô

lảo đảo, một cơn đâu dội lên khắp người. Tiếng trống gõ như điên dại. Cô
từ từ đứng thẳng dậy, rút chiếc gậy cưới ra. Cô tự hào chìa nó cho thày phù
thủy.

Ông ta cầm lấy và đi ra ngay khỏi lều. Đám đàn bà lặng lẽ xúm lại thành

một vòng quanh cô. Trần truồng, đứng ở giữa họ, không bị những cặp mắt
người ngòai nhìn thấy, cô tiến về lều của tù trưởng.

Đám đàn bà rẽ sang hai bên khi cô bước vào. Trong ánh sáng lờ mờ, tù

trưởng và Xam ngẩng lên nhìn cô. Cô đứng đó, kiêu hãnh, đầu ngẩng cao,
ánh mắt lộ vẻ kính cẩn lướt trên phía đầu họ. Hai vú cô phập phồng, đôi
chân cô hơi run run. Cô thầm khấn rằng Râu Đỏ sẽ vừa mắt với cái anh
thấy.

Tù trưởng nói trước, theo như tục lệ, “Xem nó chảy máu dữ chưa kìa”,

ông thốt lên, “nó sẽ cho mày rất nhiều con trai”.

- À, cô ấy sẽ đẻ cho tao rất nhiều con trai, - Xam đáp, mắt chăm chăm

nhìn vào mặt cô, - Và bởi vì tao ưng bụng với cô ấy, tao xin biếu những
người anh em của tao thịt của một con trâu nữa.

Kanêha mỉm cười rất nhanh, ra khỏi lều xuống sông tắm. Lời khấn của

cô đã được thực hiện. Râu Đỏ đã vừa lòng với cô.

Và giờ cô đang lặc lè đi lại, bụng tròn vo đứa con của anh, trong khi anh

ngồi cạnh bàn, băn khoăn không hiểu sao trâu rừng không đến nữa. Một
giọng nào đó ở trong anh thầm bảo với anh rằng chúng không bao giờ đến
nữa. Mấy năm qua chúng đã bị tàn sát quá nhiều.

Cuối cùng, anh ngẩng lên. “Thu dọn mọi cái đi”, anh nói “Ta sẽ đi khỏi

đây”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.