NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 898

- Tất nhiên là có chứ ạ. Có y tá nào mà lại không thích cơ chứ?

- Cô biết đấy, việc không nhẹ nhàng gì đâu. Bệnh xá của tôi có rất ít

giường, và thường là chúng tôi phải làm việc muộn. Đôi khi, tôi thậm chí
còn giữ một bệnh nhân nào đó qua đêm nữa kia. Trong những lúc ấy, cô
phải ở lại trực đấy.

- Bác sĩ Grant, - Gieny thốt lên, mỉm cười. – Suốt tuần vừa rồi, mỗi ngày

tôi làm hai ca tám tiếng, chỉ được bốn tiếng giữa hai ca ấy thôi. Làm cho
bác sĩ, đối với tôi chỉ là một cuộc đi chơi ngày nghỉ.

Ông mỉm cười, với tay qua bàn, vuốt ve bàn tay cô, ân cần, khẳng định.

Gieny mỉm cười với ông. Xét cho cùng, ông không đến nỗi tồi quá, thậm
chí là dù ông có cắt đi năm cái ruột thừa lành lặn. Ông chỉ là nhà phẫu thuật
thôi. Ông không thể chịu trách nhiệm về sự chuẩn đoán sai của tất cả những
bác sĩ đã gửi bệnh nhân đến cho ông mổ.

Nhưng đấy chỉ là trước khi cô làm việc với ông. Mãi về sau này, cô mới

phát hiện ra rằng những khúc ruột thừa lành lặn không phải là cái dm mà
ông đã lôi khỏi bụng bệnh nhân. Ông còn bận bịu rất nhiều với đám thai
nhi, đứa nhiều nhất là đã được mười tuần tuổi. Có lẽ trong thực tế, ông là
bác sĩ phá thai bận bịu nhất của cả cái bang Caliphonia này.

Nhưng đến khi cô biết được điều này, thì cô cũng không đếm xỉa gì đến

nó. Bởi vì cô đã yêu ông. Cô cũng không tính gì đến chuyện ông đã lấy vợ
và đã có ba con rồi.

7

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.