NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 901

nhân của tôi, bằng mọi cách tôi có thể, cả về mặt thể xác lẫn tâm lý. Lời thề
ấy đối với tôi quan trọng hơn bất kỳ cái gì khác. Khi một đứa trẻ tội nghiệp,
hoảng sợ đến tìm tôi xin cứu giúp, tôi không thể chơi trò đóng vai Đức
Chúa Trời đạo mạo và xua cô gái ấy đi được”.

Cô thấy những lời ấy có lý. Có nhiều cái của nhà thờ cô không tài nào

hiểu được. Cô đã biết nhà thờ xử sự như thế nào trong trường hợp của cô,
và nỗi cay đắng vẫn còn nhức nhối ở sâu thẳm trong cô. Nếu họ coi phẩm
chất của cô là trọng như họ nói, tại sao họ lại không dám đứng ra bảo vệ
cho đức hạnh của cô? Họ thực sự muốn tìm kiếm quyền lực chi phối cô,
chứ không phải là trách nhiệm đối với cô.

Thế là dần dần, cô đi đến chỗ chấp nhận những người đàn bà tìm tới sự

giúp đỡ của ông. Một chị có chồng, không thể bỏ việc được vì hai vợ chồng
chị ta đã có quá nhiều miệng con phải nuôi rồi; những cô gái trẻ khiếp đảm,
một số vẫn còn đi học phổ thông, hoặc chỉ vừa mới ra trường, những người
đàn bà trung niên, thấy đời mình bắt đầu đến lúc thay đổi, gia đình con cái
đã lớn rồi; thậm chí cả những cô gái mãi dâm, sống bạt mạng qua ngày, vậy
mà bước vào văn phòng đây với một nỗi sợ hãi khắc khoải, bồn chồn, giấu
dưới những chuỗi cười giòn tan, tươi tỉnh. Cô cảm thấy thương họ. Cô có
một khả năng thấy ái ngại cho họ, như ông. Và từ đó, đi đến chỗ yêu ông,
chỉ còn có một bước.

Chuyện ấy xẩy ra khi cô đã ở đây khoảng một tháng. Cô đang ở trong

căn hộ của mình trên gác thì nghe thấy có tiếng động trong văn phòng
chính dưới nhà. Lúc ấy là tám giờ tối. Thoạt đầu, cô bối rối, nghĩ đấy là
một đêm làm việc. Nhưng rồi cô nhận ra hôm ấy là thứ ba, còn bác sĩ Grant
thì chỉ làm việc vào các tối thứ hai, tư, sáu mà thôi. Cô vặn nhỏ ngọn lửa
dưới ấm cà phê, với lấy cái áo choàng mỏng, đi xuống dưới nhà xem có
chuyện gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.