NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 914

hai mạch máu vừa được con dao của bác sĩ chính rạch lộ ra.

- Anh có đợi lấy mẫu ra xem không? – Bác sĩ Coltơn đứng bên cạnh bác

sĩ chính, cất tiếng hỏi. Bác sĩ chính không ngẩng lên, các ngón tay của anh
ta đang lúi húi dò dò trong khối thịt. “Không, trừ phi là bác sĩ muốn tôi làm
thế”. Anh chìa tay ra, Gieny đặt một cái thìa nào tinh vào tay anh. Bây giờ
thì anh làm rất nhanh, nào đầu quả thận nhiễm trùng múc ra.

Coltơn ngập ngừng: “Chalj Xtanđơxt không phải là người thường

đâu…”. Mọi người quanh bàn mổ này đều biết thế. Ở một thời điểm nào đó
bất kỳ, cái ông lão đang lặng lẽ nằm đây có thể có được tất cả cái gì mà ông
ta muốn. Thống đốc, nghị sĩ, mọi thứ. Với hơn hai mươi tờ báo ở khắp
nước, cùng một gia tài khổng lồ thu được qua các mỏ vàng và dầu hoả, ông
già thực sự chả muốn trở thành ai nữa ngoài bản thân mình. Ngoài Hơxt ra,
ông là niềm tự hào thứ hai ở bang này về những trùm tư bản tự làm giàu
trong nước.

Bác sĩ phẫu thuật – một thanh niên còn tương đối trẻ, người đã nhanh

chóng trở thành một trong những chuyên gia đi đầu trong lĩnh vực này của
thế giới, người đã đáp máy bay từ Niu Yooc đến để thực hiện riêng có ca
mổ này – bắt đầu nhấc quả thận ra. Cô y tá phía sau Gieny gõ gõ vào tay
cô. Gieny quay lại, cầm lấy mảnh giấy từ tay cô ta, chìa ra cho bác sĩ phẫu
thuật xem. Cô có thể nhìn thấy rất rõ những dòng chữ đánh máy đơn giản:

Ung thư biểu bì. Di chứng, ác tính.

Bác sĩ phẫu thuật khẽ thở dài, liếc nhìn lên Coltơn. “Thôi, bây giờ thì

ông ấy trở thành người thường như bất kỳ ai trong chúng ta rồi”.

Sáng hôm sau, khi bác sĩ bước vào phòng, ông Xtanđơxt đã thức. Nếu

như anh có để ý đến cái máy têlêtip đang lách tách ở góc phòng, thì mặt
anh cũng không thể hiện rõ sự chú ý ấy. Anh bước tới bên giường bệnh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.