NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 922

ngày ông mổ, cô đã thấy thích ông. Cô biết rằng ông sắp chết, và sau một
tháng, cô biết rằng ông cũng biết điều đó. Nhưng việc ấy không hề ngăn
cản chuyện tỏ ra hào hoa lịch thiệp với phái đẹp của ông. Không hề có một
món ăn nhạt nhẽo, vô vị nào của bệnh viện, mặc dù ông không ăn được.

Thay vào đó, thức ăn được đưa đến bằng ôtô từ nhà hàng Rômanôf, có

một cảnh sát phóng mô tô rú còi inh ỏi dẹp đường. Và cùng với thức ăn là
một đầu bếp trưởng và hai anh phục vụ.

Ông ngồi trên giường bệnh, nhấp sâm banh, chăm chú ngắm nhìn cô ăn.

Ông ưa thích cái cách ăn của cô. Những người khảnh ăn thường là những
người bạn chăn gối ích kỷ. Họ không cho ta được cái gì, mà chỉ đòi hỏi ở ta
một cảm giác thoả mãn không thể nào đạt được trong chuyện ăn nằm,
tương tự như họ tìm kiếm ở bàn ăn. Ngay lập tức, ông quyết định luôn, như
vẫn làm trong các chuyện khác. “Tôi sẽ còn phải nằm trong một thời gian
nữa”, ông nói, “tôi sẽ cần một y tá. Cô có thích việc ấy không nào?”.

Cô ngẩng lên khỏi cốc cà phê, ánh mắt ngỡ ngàng. “Thưa ông Xtanđơxt,

có những y tá chuyên chăm sóc bệnh nhân tại nhà. Có lẽ họ thạo việc hơn
tôi nhiều đấy ạ”.

-Tôi hỏi cô kia.

-Tôi có việc làm ở bệnh viện trung tâm Lôx Angiơlex. Một chỗ làm tốt.

Tuy vậy đôi khi tôi được yêu cầu tới đây, phục vụ cho những ca mổ như ca
này. Tôi quen loại việc này mà.

-Cô lương bao nhiêu?

-Tám lăm một tháng, cộng ăn và ở.

-Tôi sẽ trả cô một ngàn một tuần, cộng ăn và ở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.