NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 962

Cô nhìn anh, mi mắt rưng rưng những giọt lệ nóng bỏng, đầy biết ơn.

Môi cô run rẩy, mấp máy, nhưng không thốt lên lời.

Đó là cái tin choán hết và chiếm gần trọn nội dung cột báo của Luêla

ngày hôm sau. Suốt buổi sáng, cái têlêphôn trong phòng phục trang của cô
réo liên hồi đến nỗi cuối cùng cô phải bảo tổng đài cắt tất cả các lời gọi cô
đi. Giọng cô tổng đài mang một vẻ kính trọng mới. Cô vừa định đặt ống
nghe xuống thì nghe thấy cô ta gọi: “Thưa cô Đentơn”.

- Gì đấy?

- Chị em tổng đài chúng tôi xin chúc mừng cô. Chúc cô gặp những may

mắn nhất ạ.

Người cô đột nhiên ấm sực lên một cảm giác hạnh phúc. “Ôi, xin cám ơn

các bạn”.

Đến chiều, Roda gọi điện tới. “Mình rất vui, mừng cho cả hai người

lắm”. – Mình cứ đang đờ đẫn cả người đây này. – Gieny bật cười khanh
khách, nhìn viên kim cương lấp lánh trên tay.

- Cậu đã biết cái lời mời ăn tối ấy rồi chứ?

- Có.

- Anh Đêvit và mình đang nghĩ. Thế nào, cậu có thích làm cho nó trở

thành một bữa tiệc đính ước không? Tại khách sạn Rômanôf, với tất cả các
nghi lễ.

- Mình cũng chả biết nữa. – Gieny ngần ngừ. – Có lẽ tốt hơn là để mình

hỏi lại anh Giônơx xem sao đã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.