NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 964

Lão già mỉm cười. “Tôi đã nhận được rồi. Nhưng tôi nghĩ biết đâu ta sẽ

lại bàn thêm về nó. Tôi đang hy vọng là có thể thuyết phục được cô thay
đổi ý định ban đầu đấy”.

Cô lắc đầu. “Tôi chỉ e không được đâu”.

- À trước khi ta nói về nó. – Lão nói nhanh. – Cho phép tôi chúc mừng

cô nhân dịp cô đính ước chứ ạ?

- Xin cám ơn ông. Nhưng bây giờ tôi phải xin phép ông thứ lỗi cho tôi.

Tôi thực sự sắp có hẹn ạ.

- Tôi chỉ xin cô một phút thôi. – Lão cúi xuống, lôi lên cái hòm nhỏ nằm

trên sàn, khuất sau ghế.

- Nhưng thưa ông Piơx thực sự là…

- Tôi chỉ quấy quả dăm phút thôi mà. – Giọng ông ta có một vẻ chắc

chắn rất lạ. Dường như ông ta biết rất rõ ràng cô sẽ không dám từ chối ông
ta. Ông ta ấn nút, cái nắp hòm bật mở ra. – Cô Đentơn, cô có biết cái gì đây
không ạ?

Cô lặng thinh không đáp, bắt đầu bực mình. Nếu đây là ý khôi hài của

lão già, thì cô chắc chắn là sẽ chả thấy thích thú gì cả. “Đây là một cái máy
chiếu phim tám ly”. – Lão nói đều đều, lắp ống kính đánh tách. “Cái loại
vẫn thường dùng để chiếu phim trong nhà ấy mà”.

- Rất hay đấy. Nhưng tôi hầu như chả thấy nó dính dáng gì đến tôi cả.

- Rồi cô sẽ thấy thôi. – Lão hứa, ngước mắt lên nhìn cô. Cặp mắt lão lạnh

lùng. Lão quay đi, ngó quanh tìm ổ cắm điện. Lão thấy có một cái ở ngay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.