NGƯỜI MÁY CÓ MƠ VỀ CỪU ĐIỆN KHÔNG? - Trang 123

Khi gã và Resch bước dọc đường về phía nhà hát, xe bay của họ đang đỗ

ở sân thượng trên đó, Resch bảo, “Giờ tôi sẽ đưa cho anh súng laser của tôi.
Để anh không phải lo lắng về phản ứng của tôi khi kiểm tra. Vì sự an toàn
của anh.” Hắn đưa súng ra và Rick cầm lấy.

“Thế anh định tự tử như nào nếu không có súng? Nếu anh không qua

được kiểm tra?”

“Tôi sẽ nín thở.”

“Vì chúa, không thể làm thế được.”

“Không có chế độ tự động kích hoạt của dây thần kinh phế vị trong

người máy. Còn con người thì có. Người ta không dạy khi tập huấn cho anh
à? Tôi học được từ nhiều năm trước.”

“Nhưng chết theo cách đó…” Rick phản đối.

“Không đau đớn. Có chuyện gì nào?”

“Cái đó…” Gã huơ tay. Không thể tìm được từ phù hợp.

“Tôi không thật sự cho rằng tôi sẽ phải làm thế đâu.”

Họ cùng đi lên sân thượng Nhà hát Ký ức Chiến tranh có chiếc xe bay

của Phil Resch.

Ngồi vào ghế lái và đóng cửa, Phil Resch nói, “Tôi muốn anh áp dụng

kiểm tra Boneli hơn.”

“Tôi không thể. Tôi không biết tính điểm thế nào.” Phải dựa vào Resch

để lý giải, gã nhận ra, và chuyện đó thì không đời nào.

“Anh sẽ nói cho tôi sự thật, đúng không? Nếu tôi là người máy, anh sẽ

cho tôi biết chứ?”

“Chắc chắn rồi.”

“Vì tôi thực sự muốn biết. Tôi phải biết.” Phil Resch châm thuốc, dịch

người trên ghế xe, cố tỏ ra thoải mái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.