NGƯỜI MÁY CÓ MƠ VỀ CỪU ĐIỆN KHÔNG? - Trang 124

Rõ ràng hắn không thoải mái. “Anh có thực sự thích bức tranh Munch

mà Luba Luft xem không?” hắn hỏi. “Tôi không ưa lắm. Chủ nghĩa hiện
thực trong nghệ thuật chả làm tôi thích thú. Tôi thích Picasso và…”

“Bức Tuổi dậy thì được vẽ năm 1894,” Rick đáp gọn. “Thời ấy chẳng có

gì ngoài chủ nghĩa hiện thực, anh phải tính đến điều đó.”

“Nhưng còn bức tranh kia, bức tranh vẽ người đàn ông bịt tai và la hét đó

thì không có tính tả thực.”

Mở cặp, Rick lấy thiết bị kiểm tra ra.

“Phức tạp nhỉ,” Phil Resch nhận xét, vừa quan sát. “Anh phải đặt bao

nhiêu câu hỏi thì mới xác định được?”

“Sáu hoặc bảy.” Gã đưa miếng dán cho Phil Resch. “Dính vào má anh.

Cho chắc vào. Và cái đèn này…” Gã chỉ vào nó. “Cái này nhằm thẳng vào
mắt anh. Đừng cử động, cố hết sức giữ yên tròng mắt.”

“Dao động của phản xạ,” Phil Resch nhận xét chuẩn xác. “Nhưng không

phải đáp lại kích thích vật lý, anh không đo độ giãn nở, ví dụ vậy. Mà đáp
lại câu hỏi bằng lời, cái chúng ta vẫn gọi là phản ứng ghê sợ.”

“Anh nghĩ là anh kiểm soát được không?”

“Không hẳn. Có lẽ cuối cùng thì có. Nhưng không phải biên độ ban đầu,

cái đó nằm ngoài kiểm soát của ý thức. Nếu không…” Hắn ngừng lại.
“Làm đi. Tôi căng thẳng. Xin lỗi nếu tôi nói quá nhiều.”

“Cứ nói nhiều như anh muốn,” Rick nói. Nói tới lúc xuống mồ đi, gã tự

nhủ. Nếu mi thấy thích. Chuyện đó chẳng quan trọng với gã.

“Nếu kết quả tôi là người máy,” Phil Resch lẩn thẩn nói, “anh sẽ củng cố

thêm niềm tin vào loài người. Nhưng, vì kết quả sẽ không như vậy, tôi đề
nghị anh bắt đầu vạch ra một khung lý thuyết sẽ giải thích được…”

“Đây là câu hỏi đầu tiên,” Rick nói, thiết bị giờ đây đã được lắp xong và

cây kim trên hai mặt số rung nhẹ. “Thời gian phản ứng cũng được tính đến,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.