NGƯỜI MÁY CÓ MƠ VỀ CỪU ĐIỆN KHÔNG? - Trang 145

“Ô, vậy đã sao,” Roy nói. Và thực hiện tiếp công việc lắp đặt. “Vậy cả

hai bọn chúng sẽ hớt hải chạy ra khỏi đây vì sợ. Như thế vẫn cho ta thời
gian hành động. Và bọn chúng không giết Isidore đâu, anh ta không ở trong
danh sách của chúng. Thế nên có thể sử dụng anh ta làm bình phong.”

Pris cộc cằn nói, “Anh không nghĩ ra gì tốt hơn ư, Roy?”

“Không,” hắn trả lời. “Tôi không nghĩ ra.”

“Mai tôi sẽ k-k-kiếm được một vũ khí,” Isidore lên tiếng.

“Anh có chắc là Isidore có mặt ở đây sẽ không kích hoạt chuông báo

động chứ?” Pris nói. “Dù gì, anh ta cũng… anh biết đấy.”

“Tôi đã hiệu chỉnh cho phù hợp với năng lượng thần kinh anh ta phát ra

rồi,” Roy giải thích. “Máy sẽ không báo động nếu đo được tổng đó. Nó sẽ
chừa ra đủ cho một con người nữa. Một người.” Hắn cau mày liếc Isidore,
nhận ra điều mình vừa nói.

“Các người là người máy,” Isidore nói. Nhưng hắn không quan tâm. Với

hắn thì chẳng có gì khác cả. “Tôi hiểu tại sao họ muốn giết các người,” hắn
nói. “Thực ra các người có sống đâu.” Giờ hắn đã hiểu hết. Thợ săn
thưởng, bạn bè họ bị giết, chuyến đi tới Trái đất, tất cả những thận trọng
này.

“Khi tôi sử dụng từ con người,” Roy Baty nói với Pris, “tôi đã dùng

nhầm từ.”

“Không sao đâu, anh Baty,” Isidore nói. “Những chuyện đó với tôi có

nghĩa gì đâu? Ý tôi là, tôi thuộc loại đặc biệt. Họ cũng đâu đối xử tốt với
tôi, ví dụ như tôi không thể di cư.” Hắn thấy mình đang lắp bắp như một
con yêu tinh. “Các người không thể đến đây còn tôi không thể…” Hắn tự
trấn tĩnh.

Ngưng một lát, Roy Baty nói ngắn gọn, “Anh sẽ không thích sao Hỏa

đâu. Anh chẳng lỡ trò vui nào cả đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.