NGƯỜI MÁY CÓ MƠ VỀ CỪU ĐIỆN KHÔNG? - Trang 169

cách hung tợn. “Anh có biết, lý do thực sự tôi đến đây không? Lý do Eldon
và những người nhà Rosen khác – người thật – muốn tôi đi cùng anh?”

“Để quan sát, để mô tả chính xác Nexus-6 thể hiện như nào mà bị lộ lúc

làm bài kiểm tra Voigt- Kampff.”

“Lúc kiểm tra hoặc lúc khác. Tất cả những điều khiến nó khác con

người. Rồi tôi sẽ báo cáo lại và công ty điều chỉnh thành phần DNS trong
dung dịch ngâm hợp tử. Rồi chúng tôi sẽ có Nexus-7. Và khi chúng bị bắt,
chúng tôi lại điều chỉnh và cuối cùng công ty sẽ có một mẫu robot không
thể bị phát hiện.”

“Cô có biết Bài kiểm tra Cung phản xạ Boneli không?”

“Chúng tôi cũng đang nghiên cứu vấn đề hạch cột sống. Ngày nào đó bài

kiểm tra Boneli cũng sẽ đi vào dĩ vãng.” Cô ta cười ngây thơ – chẳng ăn
nhập gì với lời nói. Lúc này, gã không xác định được cô ta nghiêm túc đến
mức nào. Một chủ đề có tầm khuynh đảo thế giới, nhưng được nêu ra một
cách bông lơn. Có lẽ đó là đặc điểm của người máy, gã nghĩ. Không ý thức
về mặt cảm xúc, không cảm thấy ý nghĩa thực sự điều cô ta nói. Chỉ có các
định nghĩa lý trí, trống rỗng, bề ngoài về từng thuật ngữ khác nhau.

Và, hơn nữa, Rachael đã bắt đầu trêu chọc gã. Một cách khó nhận thấy,

cô ta đã chuyển từ ca thán về tình cảnh của mình sang chế giễu về tình cảnh
của gã.

“Chết tiệt nhà cô,” gã nói.

Rachael bật cười. “Tôi say rồi. Tôi không thể đi cùng anh. Nếu anh rời

khỏi đây…” Cô ta ra hiệu xua gã đi. “Tôi sẽ ở lại, và ngủ, và anh sẽ kể cho
tôi chuyện xảy ra sau.”

“Ngoại trừ, sẽ không có cái sau ấy, vì Roy Baty sẽ hạ tôi.”

“Nhưng đằng nào giờ tôi cũng không thể giúp gì anh nữa vì tôi say. Dù

sao thì, anh cũng biết sự thật, cái bộ mặt trơn tuột, gồ ghề và khó chịu của
sự thật. Tôi chỉ là người quan sát và tôi sẽ không can thiệp để cứu anh. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.